
Lấy vợ trẻ hơn 20 tuổi, sau đêm tân hôn 1 tháng tôi ngỡ ngàng đưa vợ đến bệnh viện
Đêm tân hôn, chúng tôi vừa hồi hộp vừa… buồn cười. Tôi từng trải, còn Lan thẹn thùng như cô bé mới lớn.
Đêm tân hôn, chúng tôi vừa hồi hộp vừa… buồn cười. Tôi từng trải, còn Lan thẹn thùng như cô bé mới lớn.
Đến lúc dọn dẹp, khi Lan cúi xuống nhặt chiếc muỗng rơi, túi xách cô trượt khỏi ghế, bật mở. Một tấm giấy trắng rơi ra, lặng lẽ nằm trên sàn gạch.
Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Bất lực, người chồng đành nhờ tới sự trợ giúp của phóng viên và trình báo lên chính quyền địa phương.
Tim tôi đập loạn khi nhìn que thử thai hiện rõ 2 vạch đỏ chót. Tôi cứng người, không tin nổi mình lại “dính bầu” trong một cuộc tình mà chính tôi cũng chưa xác định rõ ràng.
Cánh cửa mở ra, và tôi khựng lại trong thoáng chốc. Trước mặt tôi là người bác sĩ mặc áo blouse trắng, kính gọng mảnh, khuôn mặt không quá xa lạ.
Đêm đó, anh không về ngay. Chúng tôi để mặc cảm xúc dẫn lối, và một sai lầm, hay có lẽ là một phép màu, đã xảy ra.
Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Đúng ba tháng mười ngày, tôi bế con về nhà chồng. Cứ nghĩ mình sẽ được chào đón nồng nhiệt, ai ngờ… tôi chết lặng ngay từ khi bước chân qua cổng.
Hôm đó cũng như bao ngày khác, tôi xin phép sếp về muộn giờ nghỉ trưa một chút để ghé qua nhà. Nhưng khi mở cửa bước vào, cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng.
Ngày chị tôi báo tin chuẩn bị lấy chồng, cả nhà ai cũng bất ngờ. Không bất ngờ vì chuyện chị lấy chồng, mà bất ngờ vì người đàn ông chị chọn. Anh hơn chị 10 tuổi, thành đạt, giàu có, lại từng ly hôn. Với nhiều người, anh là "mối hời", còn với tôi, đó là một quyết định vội vã.
Lâu nay, anh vẫn nghĩ người lớn luôn đúng. Vì vậy trong nhà, chỉ có anh là có quyền chỉ ra lỗi sai của con, còn con thì luôn phải vâng lời, nghe theo chỉ bảo của bố.