
Vừa nhập viện sinh con, tôi bàng hoàng thấy chồng dắt theo một người phụ nữ khác
Tôi nghiêng người nhìn ra, và chết lặng. Anh ấy xuất hiện, bên cạnh đúng là một người phụ nữ trẻ trung, cao ráo, ăn mặc chỉn chu, tóc buộc gọn, tay cầm túi nhỏ.
Tôi nghiêng người nhìn ra, và chết lặng. Anh ấy xuất hiện, bên cạnh đúng là một người phụ nữ trẻ trung, cao ráo, ăn mặc chỉn chu, tóc buộc gọn, tay cầm túi nhỏ.
Tôi dần thấy mình xa cách vợ. Những đêm nằm cạnh, tôi quay lưng lại. Không phải hết yêu, mà là mệt mỏi.
Tại sao gần ngày sinh con mà anh ấy lại càng hay đi vắng? Có khi nào anh đã chán tôi, một người phụ nữ sưng phù, xấu xí và hay cáu gắt vì hormone thai kỳ? Có khi nào anh có một người khác, trẻ trung, nhẹ nhàng hơn tôi?
Tôi và vợ cưới nhau được hơn một năm. Khoảng thời gian mới cưới, cả hai còn mải mê ổn định công việc, xây dựng tổ ấm. Mấy tháng gần đây, hai đứa mới bắt đầu nói chuyện nghiêm túc về chuyện sinh con. Tôi háo hức lắm, còn vợ thì vừa hồi hộp vừa lo lắng, sợ chưa chuẩn bị đủ tâm lý.
Khi về nhà thu dọn đồ đạc, chị Phương phát hiện chiếc điện thoại cũ của chồng trong ngăn kéo.
Câu ấy như nhát dao vào lòng. Tôi đỏ mặt, mắt nóng ran, chỉ muốn bỏ chạy. Anh thì chết lặng, tay nắm chặt đũa, mặt tái đi. Cả bàn im phăng phắc.
Rồi ngày chị sinh cũng tới. Buổi chiều hôm đó trời mưa như trút nước, tôi nhận được cuộc gọi của anh rể: “Em báo bố mẹ giúp anh, chị đau bụng chuyển dạ rồi”.
Tôi năm nay 30 tuổi, đang chuẩn bị làm bố. Câu chuyện này bắt đầu từ một đêm mưa bất ngờ, và kết thúc bằng quyết định khiến cả họ hàng hai bên ngỡ ngàng: tôi tự nguyện xin ở rể.
Ngày mẹ chồng đưa “ông ấy” về ra mắt, tim tôi đập thình thịch. Cửa mở, tôi bủn rủn nhận ra người đàn ông ấy…
Phụ nữ khôn ngoan hiểu rằng, muốn sống hòa thuận và được yêu thương, không chỉ cần khéo léo mà còn phải biết giữ mình.
Tôi mới chỉ biết mình mang thai từ buổi sáng. Thai còn nhỏ, chỉ mới hơn 5 tuần, nhưng hai vạch hiện lên rõ rệt trên que thử khiến tay tôi run rẩy. Đó là kết quả của bao tháng mong ngóng, hồi hộp, và đôi khi cả những giọt nước mắt thất vọng.
Là con cả, lại đang sống gần nhà, bố chị M mong muốn vợ chồng chị sẽ là người đứng mũi chịu sào, thay ông lo hương khói tổ tiên và chăm sóc mẹ sau này.
Tôi là một chàng trai độc thân, không vợ, không con, không có gì đặc biệt cho đến cái đêm mưa định mệnh ấy.